Một hôm, đại bàng, vua của các loài chim - bị mắc vào một chạc cây. Dù hết sức cố gắng nhưng nó không sao gỡ ra nổi. Mấy con chim lớn đến giúp đại bàng. Chúng nhổ trụi lông của đại bàng, khiến người đại bàng đỏ cả lên. Nhưng đại bàng vẫn bị kẹp ở cái chạc cây.
(Xem truyện cổ tích nhật bản: Shitakiri Suzume )
Vừa lúc đó một con chim lợn bay đến. Nó nói với đại bàng:
- Bác không thể nào ra được, nếu cứ tiếp tục gỡ bằng cách này.
Chim lợn bảo tất cả họ nhà chim đến, bảo đậu đầy lên hai bên chạc cây. Cái chạc cây được nới rộng, thế là đại bàng thoát ra được.
Thoát chết, đại bàng mở bữa tiệc thân mật chiêu đãi họ nhà chim. Chim lợn tuyên bố mình có thể lo được thức ăn cho bữa tiệc. Rồi nó bay đi ngay. Một con lợn rừng đang đi về phía chim gấu.
Chim lợn liền bay vụt tới, chui tọt vào tai lợn rừng rồi vùng vẫy, mổ, đạp lung tung. Lợn rừng quá đau lăn ra chết. Chim lợn mang lợn rừng về nơi các loài chim đang tụ họp đông đủ, tỏ vẻ rất hãnh diện.
Diều hâu thấy vậy cao giọng tuyên bố:
- Ta sẽ đi, và mang về hai con lợn rừng.
Nói rồi diều hâu bay ra bờ sông. Bay dọc bờ sông, nó thấy hai con lợn rừng đang đi về phía mình. Nó nhủ thầm: "Được rồi, tao sẽ bắt cả hai chúng mày".
Diều hâu lao xuống, cắm tất cả móng vuốt vào hai con lợn rừng. Hai con lợn rừng bị bất ngờ. Chúng cố giẫy mạnh, mong thoát khỏi móng vuốt diều hâu. Nếu diều hâu chỉ cố bắt lấy một con lợn rừng thôi, thì cũng có thể được. Đằng này nó muốn tóm cả hai con một lúc. Diều hâu không chịu nổi sức giẫy của hai con lợn rừng nên chân bị gẫy, các móng bị bật cả ra.
Vì thế, từ đó có câu:
Tham lam, nên thẳng diều hâu
Chân gẫy, móng lại tuột, còn đâu hợm mình