Ngày xửa ngày xưa, ở một nhà trưởng làng nọ có anh giúp việc tên là Mosa. Một ngày kia, trưởng làng dẫn anh giúp việc ra đồng. Sau khi xong việc, hai người cùng nằm trên bờ đê nghỉ trưa. Trên trời lúc này có một chú chim diều hâu vừa bay vừa hót.
Mosa chăm chú nhìn chú chim ấy, rồi chợt nói:
- Phải chi mình được như chim diều hâu, bay thong thả trên bầu trời như thế này.
Trưởng làng nghe vậy, thầm nghĩ cách trêu Mosa, bèn nói:
- Mosa à, thật ra ta biết phép thuật biến con người trở thành diều hâu đấy, nhưng có thật là ngươi muốn thành diều hâu không?
Mosa trả lời:
- Nếu mà được làm diều hâu, bay lên thế kia thì vui biết bao nhiêu.
- Nếu vậy ta sẽ chỉ cho ngươi phép thuật biến thành chim diều hâu. Đầu tiên, hãy leo lên cây thông đằng kia đi và sau đó hãy làm theo những gì ta nói.
Nghe thấy thế, Mosa vô cùng vui sướng. Lập tức, anh leo lên ngọn cây. Trưởng làng đứng bên dưới nói vọng lên:
- Được rồi, ngươi làm theo lời ta nhé! Đầu tiên, buông chân trái ra.
Mosa thả chân trái xuống.
- Buông chân phải ra!
Mosa thả chân phải xuống.
- Thả tay trái ra!
Mosa thả tay trái ra. Lúc này, anh treo lòng thòng trên cây bằng tay phải. Trưởng làng thầm nghĩ trông hắn như đang móc vào thân cây vậy, và nói tiếp:
- Thả nốt tay phải đi!
Ngay lập tức, Mosa biến thành chú chim diều hâu thật, miệng kêu quéc quéc và bay thẳng lên trời cao.
Trưởng làng thấy vậy vô cùng sửng sốt.
- Chà, nếu thằng làm vườn như Mosa có thể bay lên thì ông chủ như ta lẽ nào lại không bay được.
Ông lập tức quay về nhà, dẫn vợ đến dưới gốc cây.
- Được chưa, bây giờ bà hãy nói giống hệt như ta đã nói với Mosa nhé!
Và ông leo lên tận ngọn cây. Bà vợ dưới gốc cây bắt đầu nói:
- Buông chân trái ra!
- Buông chân phải ra!
- Thả tay trái ra!
Trưởng làng cứ lần lượt làm theo lời của vợ. Lúc này, ông bị treo lủng lẳng trên cây chỉ với một cánh tay phải duy nhất. Cuối cùng, bà vợ nói:
- Thả tay phải ra!
Ông thả tay phải ra và đang thầm nghĩ mình sẽ bay lên trời cao thì hóa ra lại rơi xuống đất: “RẦM!!!”
Ông chỉ kịp kêu lên:
- Hự.
Rồi ngất đi.
Bà vợ hoảng hốt vội vàng chạy lại lấy nước xoa mặt cho ông:
- Mình à, mình!
Bà vừa lay vừa xoa lưng cho ông. Cuối cùng trưởng làng cũng tỉnh lại:
- Này này, nếu cứ xoa thế thì cánh của ta đau lắm!