Dưới thời nhà Đường, ở huyện Vĩnh Nhạc, Bồ Châu triều Đường, tại nhà ông Lã Nhượng, Thứ Sử của Hải Châu bỗng có một mùi hương tuyệt diệu lan tỏa khắp phòng, âm nhạc thiên đường vang khắp không trung, lại có một con hạc trắng từ trên trời hạ xuống, bay vào trong màn trướng rồi biến mất. Một cậu bé ra đời được đặt tên là Lã Phẩm, hiệu là Thuần Dương Tử ấy là vào ngày 14 tháng 4 năm 14 Trinh Nguyên. Cậu bé sau này được biết đến với tên là Lã Động Tân, một trong tám vị Tiên bất tử của Đạo gia. Lã Động Tân thông minh nhanh trí, xuất khẩu thành thơ.
Là con quan triều đình, khi lớn lên ông vâng mệnh phụ mẫu, đến Tràng An ứng thí. Một ngày nọ, khi đang ở Trường An uống rượu lúc thanh nhàn, ông gặp một đạo sĩ áo xanh, mình choàng áo trắng, tay cầm bút viết lên tường ba bài thơ tứ tuyệt như sau:
Bài thứ nhất nói rằng:
Tọa ngọa trường huề tửu nhất hồ,
Bất giáo song nhãn thức Hoàng Đô,
Càn khôn hứa đại vô danh tính,
Sơ tán nhân gian nhất trượng phu.
Nghĩa là:
Dù nằm hay ngồi vẫn mang theo một bầu rượu,
Không bảo đôi mắt trông thấy kinh thành Trường An,
Càn khôn vũ trụ rộng lớn không có danh tính,
Rải rác ở chốn nhân gian một đấng trượng phu.
Bài thứ hai nói rằng:
Đắc Đạo chân Tiên bất dịch phùng,
Kỷ thời quy khứ nguyện tương tòng,
Cổ ngôn trụ xứ liên thương hải,
Biệt thị Bồng Lai đệ nhất phong.
Nghĩa là:
Bậc chân Tiên đắc Đạo không dễ mà gặp được,
Khi nào mong muốn trở về xin nguyện đi theo,
Lời xưa nói họ ở nơi biển cả xanh thẳm,
Hay là ở ngọn núi cao nhất chốn Bồng Lai.
Bài thứ ba nói rằng:
Mạc yếm truy hoan tiểu ngữ tần,
Tầm tư ly loạn khả thương thần,
Nhàn lai khuất chỉ tòng đầu số,
Đãi đáo thanh bình hữu phàm nhân.
Nghĩa là:
Đừng mãi hài lòng với vui vẻ và hạnh phúc,
Nghĩ ngợi nhiều có thể làm thương tổn tinh thần,
Vui vẻ bấm ngón tay và thuận theo số phận,
Chờ đợi buổi thanh bình trong cõi phàm trần này.
Lã Động Tân kinh ngạc trước tướng mạo cổ quái, ý thơ phiêu dật của người ấy và bước tới hành lễ. Vị đạo sĩ nói: “Trước tiên ngươi ngâm bài thơ thứ nhất để ta xem chí ngươi thế nào”. Lã Động Tân tiện tay tiếp bút viết:
Sinh tại Nho gia ngộ thái bình
Huyền anh trọng trệ bố y khinh
Thùy năng thế thượng tranh danh lợi
Dục sự Thiên Hoàng thượng Ngọc Thanh
Nghĩa là:
Sinh tại gia đình nhà Nho, gặp cảnh thái bình
Đã quen với áo vải, coi thường cảnh lụa là
Tại sao con người thế gian tranh giành danh lợi?
Ta phục vụ Thượng Đế ở trên điện Ngọc Thanh
Vị đạo sỹ này là Hán Chung Ly (có tài liệu cho là Trương Tử Phòng tự Vân Phòng), một trong ba người đứng đầu Bát Tiên. Nhìn thấy nguyện ý tu Đạo của Lã Động Tân, Chung Ly mời ông về núi cùng tu Đạo với mình. Nhưng Lã Động Tân từ chối.