Với tên La Mã là Vesta, Hestia cũng là vị thần không mấy nổi danh dù là chị của Zeus và con của Cronus. Nàng là nữ thần của bếp lửa, cuộc sống gia đình, kiến trúc, tình cảm gia đình. Bên cạnh Artemis và Athena, Hestia là một vị thần của trinh tiết, đức hạnh. Dù nhận được lời cầu hôn của em trai Poseidon lẫn cháu trai Apollo, Hestia đã thề độc trước Zeus sẽ mãi mãi là trinh nữ, không dao du với người đàn ông nào khác. Vì Hestia là con cả nên đã là người đầu tiên bị Cronus nuốt chửng.
Trở thành nữ thần trông coi ngọn lửa thiêng của đỉnh Olympus: Lúc đó, thần Zeus chán nản công việc nên gọi Prometheus và Epimetheus đến tạo ra thêm nhiều loài vật và con người để tạo sự vui vẻ và khí thế cho các vị thần. Prometheus nặn người xong thì Epimetheus đã trao tất cả các món quà cho loài vật rồi. Không biết kiếm thêm quà ở đâu, Prometheus lên trời xin Zeus lửa của thần linh (lửa dùng để đun máu bất tử của thần). Zeus không đồng ý, Prometheus cứ năn nỉ nên Zeus phải bàn với các vị thần. Các thần đều không có ý kiến, Hestia liền đứng dậy tạo ra chút bọt biển đun cùng với chút lửa, làm cho ngọn lửa không còn hung tàn nóng nảy như trước nữa. Cảm kích trước sự thông minh và tài giỏi, Zeus giao cho Hestia trông coi lửa thần, còn đích thân Zeus đưa cho Prometheus ngọn lửa nhỏ nhắn.
Thành nữ thần bảo hộ xứ Mazonala: Hestia được sở hữu dòng sông Hia bao quanh đỉnh Olympus. Ít lâu sau, bà cứu được nhiều người dân ở xứ Mazonala và được người dân ủng hộ nhiều, từ đó bà là nữ thần bảo hộ cho xứ đó, nay là Ama đe Hia (niềm tự hào của Hestia).
Hestia và Dionysus: Nữ thần Hestia đã vui lòng từ bỏ chiếc ghế vàng tại đỉnh Olympus, nhường cho thần rượu nho Dionysus để chăm lo ngọn lửa thần. Bà được rất nhiều thần cầu hôn nhưng đều không chấp nhận. Mãi sau bà vẫn còn là một trinh nữ. Bà là một nữ thần tài giỏi, khéo léo, thân thiện lại thông minh và xinh đẹp nên được các vị thần và người dân tin tưởng và yêu quý. Bà luôn biết cách giúp đỡ, cải thiện cũng như sửa chữa khuyết điểm của mọi người theo một cách rất nhẹ nhàng và ôn tồn, mang tính giáo dục nhưng không tỏ ra phẫn nộ, giận dữ hay quá nhân hóa vấn đề, khi được mọi người góp ý bà lắng nghe, khi được cầu xin, bà cố giúp hết mình. Bà không cam chịu, không khuất phục với nhũng điều không hay, có hại cho cả người dân và thần linh. Biểu tượng của bà là bếp lửa, chum đồng, chum vàng và ánh nắng, ánh sáng của thiên nhiên.
Do bản tính thụ động, nhu mì, hiền lành, kín đáo và hết sức rộng rãi, nữ thần không có nhiều tích tai tiếng. Được điều hay rằng ở mọi đền thờ, Hestia đều được thờ phụng một cách rộng rãi. Bởi bếp lửa là thứ không thể thiếu trong mỗi đền thờ. Hiếm ai dám phê bình hay chỉ trích Hestia vì nữ thần quá "ngoan". Kể cả khi Dionysus lên đỉnh Olympus, do thiếu ngai vàng, Hestia đã nhường ghế cho thần. Người Hy Lạp thường bắt đầu bữa ăn bằng cách dâng vật phẩm lên cho nàng và kết thúc cũng bằng cách này.
Ngai vàng Hestia ngồi cũng rất đơn giản với đệm trắng, cũng như nàng không có biểu tượng nào khác ngoài lửa và bếp lửa.