Dionysus, một trong những vị thần Hi Lạp tối cao, vị thần của rượu nho và kịch nghệ. Chàng là một người có khiếu hài hước và cực kì tinh tế.
Vài vị thần có thể thay đổi hình dạng của mình. Họ có thể biến đổi thành bất kì thứ gì họ muốn. Dionysus rất giỏi trò biến hình. Có thể lúc này, chàng là một con thú hung dữ với bộ vuốt sắc lẹm và bộ răng như dao cạo, nhưng sau đó lại là một anh chàng điển trai với bộ cánh rực rỡ và trang sức đắt tiền - hình dạng ưa thích của Dionysus. Chàng lấy việc biến hình làm thú vui.
Và câu chuyện bắt đầu ...
Một ngày nọ, khi Dionysus đang trong hình dạng ưa thích của mình, một anh chàng điển trai, trên người đầy trang sức quý giá, chàng bị một nhóm hải tặc phát hiện. Chúng nghĩ rằng chúng đã vớ được một món hời, không những vừa có vàng bạc mà đôi khi có thể bán cả chàng trai này làm nô lệ cho ai đó cũng nên. Cười khoái trá, chúng liền bắt gọn kẻ mà chúng nghĩ rằng là một tên nhóc giàu có (nhưng thật sự là thần Dionysus), rồi điệu chàng lên tàu. Chúng cột chặt chàng vào cột buồm.
Dionysus cảm thấy tất cả mọi sự diễn ra thật khôi hài. Chàng cố gắng chờ đợi một lúc để xem đám con người ngu ngốc này sẽ làm gì tiếp theo, nhưng sợi dây thừng cứ cọ vào da chàng. Thật khó chịu! Dionysus sử dụng phép thuật làm sợi dây văng ra, nằm gọn dưới chân chàng.
Một tên trong đám hải tặc phát hiện ra rằng tên trai trẻ đã không còn bị trói ở cột buồm nữa. Hắn thở gấp đầy kinh ngạc. Hắn mơ hồ ngờ ngợ rằng cả bọn cướp biển đã phạm một sai lầm nghiêm trọng. Tên này chắc hẳn không phải là người thường. Chắc chắn sẽ có chuyện không lành xảy ra nếu không trả tên này về bờ. Hắn lập tức báo cho đồng bon của hắn để quay tàu về bờ. Nhưng không ngờ chúng vẫn tiếp tục trói Dionysus lại, và còn chặt hơn cả lúc trước nữa. Rồi chúng hướng thẳng ra biển.
Dionysus chờ đợi cho đến khi con tàu đi đến vùng nước sâu. Chàng đánh văng sợi dây trói khỏi người. Cùng lúc đó, từ dưới biển sâu, vô số những sợi dây nho vọt lên và cuốn lấy con tàu. Dionysus biến hình thành một con sư tử. Chàng gầm lên và vồ lấy những tên cướp biển độc ác. Một vài tên đã kịp nhảy xuống biển. Không lâu sau, chỉ còn sót lại một tên duy nhất còn sống trên tàu, và hắn hết lời van xin tha mạng. Tên cướp biển đó đã có thể nhảy khỏi tàu cùng với những tên khác, nhưng không biết vì sao, chân hắn không thể di chuyển được.
- Đó có phải là đảo Naxos không? - Dionysus bất ngờ hỏi, trong khi nhìn chăm chăm về phía trước.
Tên cướp biển gật đầu. Hắn không thể nói lời nào vì quá hoảng sợ.
- Người có thể để ta ở đó, Dionysus quyết định.
Những sợi dây nho từ từ rút khỏi thuyền. Không còn ai điều khiển bánh lái cả, con tàu từ từ trôi về phía trước, chầm chậm tiến về đảo Naxos.
Khi thuyền vừa cập bến, Dionysus nhẹ nhàng nhảy lên bờ. Chàng vẫy tay thân thiện chào tên cướp, và rồi dùng phép thuật đưa con tàu ra khơi. Không ai biết tên cướp biển đó có thể lái con tàu một mình hay không, và cũng chả ai quan tâm đến điều đó làm gì (à quên, ngoại trừ tên cướp đó chứ nhỉ :v).
Và chính ở đây, trên đảo Naxos, Dionysus đã tìm thấy tình yêu của mình Ariadne. (Sau khi bị Theseus bỏ rơi, và nhiều ngày sau đó, Ariadne vẫn cứ tiếp tục cuộn tròn bên bờ biển, mắt nhìn về xa xăm.) Hôm ấy, nàng đang say giấc nồng, sau khi lả đi vì khóc. Vẻ đẹp của nàng đã hớp hồn Dionysis. Chàng kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi Ariadne thức dậy. Nàng lập tức nhìn thấy một anh chàng tuấn tú, đang chăm chú nhìn mình. Ariadne ngay lập tức cảm thấy đỡ hơn. Cô kể cho Dionysus nghe mọi chuyện về những nỗ lực của cô để cứu lấy Theseus và đám trẻ Athens thế nào.
- Và hãy nhìn xem điều đó đã mang lại cho tôi cái gì này, - cô thút thít.
- Thật tội nghiệp cho nàng.
Dionysus đáp với vẻ đầy cảm thông. Chàng ngay lập tức cầu hôn Ariedne. (Mấy vị thần thường làm những kiểu như vậy, bởi thế chẳng có gì lạ rằng nhiều cuộc hôn nhân của họ là những thảm kịch).
Ariadne, không còn cảm thấy bị bỏ rơi hay không có ai bầu bạn, giờ đây nàng chỉ cảm thấy thật hạnh phúc khi được một anh chàng điển trai ngưỡng mộ, người chắc hẳn rất giàu có - chỉ cần nhìn vào bộ quần áo của chàng là có thể thấy điều đó! Nàng đồng ý làm vợ chàng.
Trong đám cưới, dưới sự giúp đỡ và chứng kiến của nữ thần tình yêu Aphrodite, thần tình yêu Eros, các nữ thần Charites, các tiên nữ Harmadryad và Naiad, thần rượu nho đã tặng cho nàng công chúa đảo Crete một chiếc vương miện tuyệt đẹp mà sau đó đã trở thành chòm sao Corona Borealis.
Dù tin hay không thì Ariadne và Dionysus đã sống hạnh phúc với nhau mãi mãi! và cặp vợ chồng tóc vàng này có với nhau rất nhiều người con: Oenopion (rượu vang), Staphylus (nho), Thoas, Peparethus, Phanus, Eurymedon, Enyeus, Ceramus, Maron, Euanthes, Latramys và Tauropolis. Câu chuyện tình của họ đã tạo cảm hứng cho một vở nhạc kịch của thế kỉ 20, Ariadne auf Naxos, được viết bởi nhà xoạn nhạc nổi tiếng, Richard Strauss.
Theo bản dịch Dionysiaca của Rouse, sau đám cưới, công chúa Adriadne tiếp tục sống chung thủy với Dionysus ở trần gian. Trong một cuộc chiến, nàng vô tình bị vua Perseus ở Argos giết nhầm (có phiên bản nói là nữ thần Artemis giết chết nàng vì ghét Dionysus!).
Xuống dưới địa ngục, may mắn nhờ sự giúp đỡ của thần giấc ngủ Hypnos, Adriadne mới có thể báo mộng cho chồng về số phận bi thảm của mình. Thần rượu nho vì việc đó đã thân chinh xuống địa ngục gặp người chú Hades để đưa vợ yêu cùng thân mẫu Semele trở về đỉnh Olympus, thậm chí còn xin phụ thân Zeus cho họ trở thành bất tử.