Trong trận chiến ngày tận thế Ragnarok, sói khổng lồ Fenrir điên cuồng cắn giết, với tất cả sức mạnh của mình, nó nuốt chửng cả thần Odin, cha của Loki và cũng là ông nội của hắn.
Một trong bộ ba những đứa con kì dị của Loki và nàng khổng lồ Angrboda, con sói Fenrir được cho là kẻ thù nguy hiểm nhất của các vị thần. Nó không chỉ mạnh, khát máu, đáng sợ, mà còn nguy hiểm, đe dọa tới mạng sống của cha Chư thần tối cao Odinn.
Fenrir là con sói có vóc dáng khổng lồ, tốc độ kinh hoàng đã giúp nó chu du khắp chín thế giới, tàn phá nơi đâu nó muốn. Sau khi bắt được, các vị thần đã bày mưu để Fenrir bị xích. Mưu gì thì lại phải gạn lại kể tích sau.
Dù đã bị xích, trong Ragnarok, Fenrir vẫn vùng mình thoát ra. Nó lao xuống Midgard, há to chiếc miệng rộng. Miệng của nó mở rộng từ trên trời xuống tận dưới đất, khiến không ai thoát khỏi. Cuối cùng thì Fenrir bị Vidar giết sau khi nuốt chửng Odinn.
Theo thần thoại chính thống, thì Angrboda là một nữ khổng lồ, hình hài thô kệch, xấu xí. Nhưng thực tế cô ta là một thiếu nữ xinh đẹp mang dòng máu người. Nàng là con gái của một bộ tộc kỳ lạ và ngoan cường, gồm toàn các chiến binh quả cảm. Bộ tộc đó dùng loài sói làm biểu tượng, nên thường được gọi là Tộc Sói.
Những chiến binh của tộc sói là những chiến binh kiêu hãnh, không bao giờ chịu cúi đầu do đó họ nảy sinh mối bất hòa với Odin, cha của các vị thần. Odin ghét các chiến binh Sói vì dù lão có dùng cách nào, từ mua chuộc, đe dọa, phép thuật, quyền năng, lão cũng ko thể khuất phục được, dù là một người của tộc Sói. Họ cứ giữ nguyên niềm kiêu hãnh, họ chiến đấu đến cùng để bảo vệ sự tự do của mình và không chịu khuất phục trước vị cha vĩ đại Odin. Dù thế, thần cũng ko thể làm gì hơn. Bởi tộc sói có một vũ khí bí mật. Họ sở hữu pháp thuật cổ xưa là ký tự Rune thứ 14 (Odin phải dùng ngọn giáo tự treo mình trên ngọn của cây thế giới Yggdrasil trong 9 ngày chín đêm để học 13 ký tự ma thuật Rune, 13 ký tự chi phối thế giới). Ký tự rune thứ 14 là ký tự duy nhất mà Odin ko học được. Nó là ký tự của lòng quả cảm và tình yêu. Nhờ có ký tự này, tộc Sói mới có thể tồn, vượt qua muôn ngàn âm mưu và cạm bẫy của Odin.
Sau nhiều thất bại, Odin đã phái con trai Loki, vị thần của sự gian xảo xuống đánh cắp chữ Rune thứ 14 của tộc sói. Vâng lệnh cha, Loki biến thành một chiến binh, trà trộn vào hàng ngũ của tộc Sói. Tại đây, y đã gặp Angrboda. Lúc đầu,Loki chỉ định lợi dụng Angrboda để thự hiện âm mưu của mình. Bằng lời ngon tiếng ngọt cùng tài năng lừa lọc vốn có, Loki mau chóng mê hoặc được Angrboda. Nàng yêu hắn bằng cả trái tim cả tâm hồn.
Ở bên Angrboda lâu ngày, Loki chợt cảm thấy một sự thay đổi kỳ lạ. Nàng quá xinh đẹp,quá ngây thơ, quá hồn nhiên. Và hơn hết, nàng quá yêu hắn. Trái tim vốn lạnh lùng và giả dối của hắn chợt rộn lên, rạo rực. Lúc đầu, chỉ là sự thương hại. Hắn thương hại cho sự cả tin của Angrboda. Nhưng sau đó, tình cảm mơ hồ kia ngày một lớn dần. Đến một ngày, Loki nhận ra hắn đã yêu Angrboda thât sự.
Nhưng cũng như bao kẻ ham mê quyền lực khác, tình yêu ko đủ sức mạnh để dập tắt những tham vọng đen tối trong sâu thẳm tâm hồn. Loki vẫn âm thầm tiến hành kế hoạch của mình. Rồi một ngày kia,nhờ lợi dụng được sự ngây thơ của Angrboda và lòng tin của người trong bộ tộc, Loki đã đánh cắp được chữ rune thứ 14, đem về dâng cho Odin.
Sự trả thù mà Odin dành cho tộc sói thật kinh hoàng. Vào một đêm trăng tròn, Odin ra lệnh cho Thor giáng sấm xét liên tục xuống tộc Sói, đồng thời, thần thả đủ loài quái vật từ hố đen địa ngục ra, sai chúng lùng giết những chiến binh của tộc sói cho đến người cuối cùng. Linh hồn của những chiến binh tộc Sói vong mạng khi chiến đấu bị ném thẳng vào địa ngục vĩnh viễn. Chẳng ai dám khóc thương cho họ. Chẳng ai dám nhắc tới họ. Chỉ duy có lũ Sói là dám cất tiếng tru tưởng nhớ họ mỗi khi trăng tròn.
Những người con của tộc Sói chiến đấu rất ngoan cường và dũng cảm. Nhưng bị áp đảo về lực lượng cũng như sứ mạnh, họ hy sinh dần cho đến khi chỉ còn Angrboda. Tức giận, căm thù, tuyệt vọng, đau khổ được Angrboda biến thành sức mạnh để tồn tại, để chạy trốn và trên cả là để trả thù. Trả thù Odin, trả thù các vị thần, và trên hết là trả thù cha của đứa con mà nàng đang mang trong bụng... trả thù Loki.
Angrboda trốn ở nơi tận cùng thế giới, nàng âm thầm nuôi lớn đứa con của nàng và Loki.Nàng đặt tên con là Fenrisulfr.
Nàng dạy nó tinh thần dũng cảm, ý chí, khát vọng tự do, và lòng căm thù các vị thần, đặc biệt là Odin và Loki.
Fenir lớn lên, trở thành một chiến binh khôi ngô, tuấn tú. Mang trong mình sứ mạnh của tộc Sói, cùng dòng máu thần linh, trong tim là lòng thù hận tột cùng mà mẹ truyền lại, chàng quyết tâm lên đường tìm kiếm Nanh sói (Wolf's fang-Wulflustus), thang gươm huyền thoại củ tộc sói, thanh gươm chứa đựng ý chí của tộc Sói từ khi bộ tộc vừ hình thành.
Định mệnh đã khiến Fenrir gặp được Vaagros, một Valkyrie xinh đẹp chuyên thu thập linh hồn các chiến binh cho Odin. Và họ đã yêu nhau. Một tình yêu mãnh liệt, nồng thắm giữa hai trái tim quá ư khác biệt. Hai người cùng nhau tìm kiếm báu vật huyền thoại kia. Cuộc hành trình của họ gặp vô vàn khó khăn, gian khổ. Họ đã đối mặt với bao quái vật cổ xưa,phải chiến đấu với những con quỷ, và chiến đấu để xóa bỏ khác biệt giữa bản thân hai người. Tình yêu giữa họ ngày càng sâu đậm. Nó trờ thành một tình yêu bất diệt.
Tình yêu của họ đã có lúc chiến thắng cả thù hận. Hai người định bỏ trốn tới nơi tận cùng thế giới, sống một cuộc sống yên bình, tránh xa hận thù, tránh xa Odin.
Họ chưa kịp trốn thì Odin đã biết chuyện. Con quạ do bay khắp thế gian đã báo tin cho Odin. Tức giận, Odin quyết tâm trừ cỏ tận gốc. Lão sai tất cả các chiến binh Valkyrie khác, các chiến binh einherjar, cả lũ quái vật truy đuổi hai người. Đồng thời, lão đích thân tới nơi tận cùng thế giới, giết chết Angrboda.
Hành động của Odin càng làm lòng căm thù của Fenrir thêm sôi sục. Được sự giúp đỡ của Vaagros, Fenrir mau chóng tìm ra thanh gươm Nanh sói, nhưng sức của chàng vẫn chưa đủ để đối đầu với Odin. Để giúp người mình yêu, Vaagros đã đánh cắp chữ Rune thứ 14 về cho Fenrir. Ko may, nàng bị Odin phát hiện. Odin đã dùng ngọn giáo đâm vào ngực Vaagros. Nhưng trước khi chết, Vaagros đã kịp ném chữ Rune thứ 14 ra khỏi Valhala, xuống dưới trần gian, kèm theo tình yêu mãnh kiệt của mình. Nàng đã dùng máu và nước mắt để bao phủ chữ Rune kia, khiến cho mọi nỗ lực tìm kiếm của Odin là vô hiệu.
Sau đó, Odin phái Loki xuống trần tìm kiếm chữ rune thứ 14,đồng thời tìm kiếm và trừ khử Fenrir.
Loki nhanh chóng tìm ra Fenrir, nhưng y ko nỡ ra tay. Trong con người Fenrir thấp thoáng hình bóng Angrboda. Lương tâm và tình yêu vốn chìm sâu trong tham vọng của Loki chợt hiện về. Loki đã tha cho Fenrir. Y dùng một cái nơ thần, trói chặt Fenrir vào một tảng đá lớn trong một cái hang sâu, rồi dùng chính thanh kiếm Nanh Sói phong ấn Fenrir, để đảm bảo rằng Fenrir ko thể đi tìm Odin báo thù. Sau đó, y quay trở về, tâu với Odin rằng Fenrir đã chết, còn chữ Rune thứ 14 đã mất vĩnh viễn.
Tin người yêu bị giết cộng thêm lòng căm thù của mẹ khiến Fenrir ngày càng đen tối. Trong bóng tối sâu thẳm của hang động, Fenrir dần biến đổi. Chàng dần biến thành một tạo vật đáng sợ của căm thù và tuyệt vọng, một con quái vật khổng lồ, mang dáng dấp của loài sói. Tiếng gầm của nó làm cho mọi sinh vật phải rùng mình. Cứ mỗi đêm trăng tròn, con quái vật lại thôi gầm gừ. Nó lại cất tiếng tru. Một tiếng tru ai oán,não nề,bi ai và tuyệt vọng.
Còn chữ rune thứ 14, do tình cờ, được một cậu bé chăn cừu bình thường nhặt được. (Chữ Rune đầy quyền năng ấy giờ mang hình dạng của một hòn đá có hoa văn bình thường). Cậu bé thích viên đá lắm, nên đã xỏ dây và đeo ở cổ. Một lần, khi đi ngang qua cái hang vào đem trăng tròn, cậu chợt nghe tiếng tru đáng sợ của Fenrir. Tuy rất sợ hãi, nhưng do bản tính tò mò, cậu bé đã bước vào cái hang. Đã lâu lắm rồi Fenrir mới trông thấy con người. Nó ân cần, vồn vã nói chuyện với cậu bé. Hai người trở thành bạn, một đôi bạn kỳ lạ và chưa từng có bao giờ.
Có cậu bé làm bạn, Fenrir dần có lại hy vọng. Mỗi ngày, nó lại gặm cái nơ một chút, một chút. Ngày này qua tháng nọ. Ngày nào cậu bé cũng đến thăm nó, trò chuyện với nó. Cậu bé kia cứ lớn dần, rồi già đi, trở thành ông lão, nhưng vẫn đều đặn đến thăm Fenrir. Ngày ông lão qua đời cũng chính là ngày Fenrir cắn đứt cái nơ phép thuật và phá đổ phong ấn. Nó lao ra khỏi cái hang, chạy đến tìm người bạn của nó.
Đến bên nấm mồ của người bạn, Fenrir đau khổ tru lên. Phần người cuối cùng trong Fenrir đã mất. Tiếng tru và giọt nước mắt sói đã đánh thức chữ Rune thứ 14. Nó tỏa sáng lung linh. Fenrir không bỏ lỡ cơ hội, nuốt ngay nó vào bụng. Bên trong Fenrir, tình yêu đã chuyển thành sự thù hận, sự tuyệt vọng, sự căm thù. Thành bóng tối ghê sợ. Fenrir trở nên to lớn hơn và mạnh hơn trước cả ngàn lần. Bên trong nó trống rỗng, tối đen, chẳng có gì ngoài thù hận. Nó đi tìm Odin để báo thù.
Tới đây thì mọi câu chuyện đều cùng kể một lời:
Trong trận chiến cuối cùng Ragnarok, Fenrir nuốt chửng Odin. Sau đó Fenrir bị bị Vidar giết.
Sự thật trờ thành truyền thuyết, truyền thuyết trở thành thần thoại. Chẳng ai còn nhớ đến con người của Fenrir, chẳng ai còn nhớ bộ tộc Sói. Chẳng ai còn nhớ nguyên nhân sâu xa của Ragnarok, ngoài lũ sói. Dưới ánh trăng,loài sói kể cho nhau nghe câu chuyện từ ngàn xưa,câu chuyện về âm mưu,thủ đoạn,tình yêu,thù hận. Chúng hát về một câu chuyện bị quên lãng.