Thuở các thần còn trị vì trên đất Ai Cập, một năm chỉ có mỗi 360 ngày. Thế rồi một ngày nọ, thần Ra toàn năng nhận nhận được lời tiên tri rằng một người con của đất và trời sẽ lật đổ ngài, thần mặt trời Ra đã cấm cho thần đất Geb và nữ thần bầu trời Nut không được sinh con trong 360 ngày của năm. Thần cũng ra lệnh cho thần gió Shu khiến cho hai người không thể gặp nhau, bằng cách tung Nut lên trời cao và đè Geb xuống mặt đất.
Nút buồn giầu và tìm đến nhờ cậy thần trí tuệ Thoth, Thoth đến chỗ thần mặt trăng Khonsu khiêu khích vị thần này đánh cờ, với điều kiện là nếu Thoth thắng thì Khonsu sẽ phải nhường cho mình một chút ánh trăng, còn nếu Khonsu thắng được một trận thì sẽ được giết Thoth ngay lập tức, dĩ nhiên Thoth không thể thua cuộc được vì ngài là thần trí tuệ cơ mà.
Ván cờ đã diễn ra thâu đêm suốt sáng, và trong khoảng thời gian đó thì người thắng cuộc luôn luôn là Thoth. Cuối cùng, thần trí tuệ đã đủ lượng ánh trăng để hợp lại thành đúng năm ngày. Năm ngày mà được thần Thoth tạo ra được gọi là năm ngày đen tối, và đó chính là năm ngày cuối năm; và trong năm ngày ít ỏi đó cặp đôi tội nghiệp này đã yêu nhau say đắm, rồi họ có với nhau năm đứa trẻ.
Và cũng từ đây một năm có đến 365 ngày chứ không phải 360 ngày nữa.
Ngày 27/12, đứa trẻ đầu tiên ra đời, và đó là thần của kiếp sau Osiris.
Vào ngày đen tối thứ hai (28/12), nữ thần bầu trời Nut sinh ra thần chiến tranh Horus. Có nhiều người nói rằng Horus là thần bầu trời, điều đó là đúng, nhưng ông chỉ là vị thần cai quản bầu trời mà thôi, còn thần bầu trời thực thụ, người mà cơ thể chính là bầu trời, đó là nữ thần Nut. Ngoài là thần bầu trời, thần chiến tranh, Horus còn là thần của chim ưng và săn bắn, thần hộ mệnh của các pharaoh và là chúa tể của các vị thần.
Con mắt của Horus là thứ mà đã quá quen thuộc với nhiều người, nhưng nguyên nhân thì không phải ai cũng biết. Nguyên là như thế này: khi cuộc chiến tranh với Set đang đi vào ngõ cụt, Horus mệt mỏi nằm ngủ dưới một gốc cây. Vì không thể giết được Horus, nên Set đã quyết định đâm mù một con mắt của người đáng nhẽ sẽ kế vị ngai vàng. Thần trí tuệ Thoth quyết định sẽ giúp Horus bằng cách xin một chút ánh trăng của thần mặt trăng Khonsu và tạo thành một con mắt mới cho Horus. Vốn là thần của chim ưng (loài chim có đôi mắt rất tuyệt vời), lại có thêm ánh trăng trợ lực khiến cho việc tấn công chính xác của Horus là điều gần như không thể cản phá. Và đó là lí do vì sao mà thuyền bè thường sơn con mắt của Horus lên mạn của nó, mong rằng thần Horus sẽ nhìn thấy được những nguy hiểm mà không phải ai cũng nhìn thấy.
Vào ngày 29/12, nữ thần Nut sinh ra thần Set. Đây là vị thần của cái ác và hỗn loạn (trái ngược hoàn toàn với Ma'at), của sa mạc và bão cát, và là thần của sức mạnh.
Trong ngày sinh nhật của Osiris, Set đã mang một chiếc quan tài lộng lẫy tới bữa tiệc sinh nhật và nói rằng, chiếc "hộp ngủ" này chỉ dành cho một vị thần duy nhất, và chỉ cần ngủ trong chiếc hộp đó một đêm thì sức mạnh của vị thần đó sẽ tăng lên gấp ngàn lần. Tất cả các vị thần trong bữa tiệc ấy đều cố gắng hết mức để nằm vào chiếc quan tài, nhưng đều không thành công ngay cả khi họ cố gắng thay đổi hình dạng. Osiris từ từ tiến lại gần chiếc quan tài, nằm trong nó và vừa khít. Set đóng nắp quan tài lại, đổ đầy chì nóng vào nơi Osiris đang nằm, và bùm, Osiris qua đời.
Thế là từ đây, ngai vàng của các thần nằm trong tay Set.
Vào ngày đen tối thứ tư, tức ngày 30/12, nữ thần Nut sinh ra Isis, nữ thần của hôn nhân, gia đình, tình mẫu tử, pháp thuật và trí tuệ. Khác với Thoth là thần trí tuệ của tri thức và những kiến thức hàn lâm, trí tuệ của Isis là của y thuật và của nững mưu mẹo.
Hôm trước bạn từng hỏi vì sao mà Ra mạnh hơn Osiris nhưng vẫn bị Osiris tiếm quyền. Sự thật đúng như vậy, Osiris đã trở thành pharaoh của các thần, nhưng vị thần đã làm cuộc đảo chính giúp Osiris lên ngai vàng là vợ của thần, nữ thần Isis.
Chuyện là như thế này: Isis là một vị thần đầy tham vọng và mưu mẹo. Bà muốn lật đổ Ra, nhưng đương nhiên là không thể vì không ai có thể đọ được với sức mạnh của thần mặt trời trong thời sung mãn. Vì vậy, Isis nghĩ ra một kế. Trong lúc thần Ra đang ngủ say sưa, Isis đã lấy một cái bát để hứng nước bọt của vị thần tối cao (eo ôi bẩn thế). Rồi bà nặn lấy một con rắn bằng đất, đổ nước bọt của Ra lên con rắn đó nhằm ban cho nó sự sống. Một lần, con thuyền mặt trời của Ra đi qua, và Isis đã thả con rắn này ra và cắn vào chân của thần mặt trời. Đau đớn, Ra triệu hồi tất cả các thần để cứu lấy mạng sống của mình, nhưng tất cả đều bó tay. Cuối cùng, ông triệu Isis vào và Isis yêu cầu ông phải nhường ngai vàng cho Osiris rồi Isis đày ông lên thiên đường. Nói đúng hơn, đây là một vụ "tống tiền" khi Isis đã buộc Ra phải nói ra bí danh của mình; mà với một vị thần thì bí danh là cái tên nắm giữ sức mạnh của vị thần ấy. Khi bạn biết được bí danh của một vị thần, bạn có thể làm gì cũng được: ép thần phục vụ mình, đày thần đi nơi xa, hoặc thậm chí là giết chết thần. Đó là cách mà ngai vàng thuộc về Osiris. Và đây cũng là lý do Ra rất ghét Isis
Vào ngày đen tối cuối cùng, tức ngày 31/12, nữ thần Nut sinh ra đứa con cuối cùng là nữ thần sông Nephtys. Khác với bốn anh chị còn lại, Nephtys không quá nổi bật vì bà không tham gia đảo chính hay làm bất cứ điều gì liên quan đến ngai vàng của các thần.
Nephtys là vợ của Set, và hai thần đã có chung với nhau là Anubis, vị thần của cái chết, thần ướp xác. Khi thi thể của Osiris bị Set xé ra thành nhiều mảnh, Nephtys đã giúp đỡ Isis trong việc lượm xác chồng, và cùng con trai Anubis hồi sinh vị thần tối cao. Tuy nhiên, việc chưa thể hoàn thành do một con cá dưới sông Nile đã ăn mất "chân giữa" của Osiris nên Isis buộc phải lượm một khúc gỗ rồi tiếp tục hồi sinh. Nhưng việc lại bất thành khi Set phát giác, và Osiris phải ở lại Duat mãi mãi, trở thành vua của cái chết.