Ngày xưa, có hai anh em sinh ra trong một gia đình nghèo khổ. Có một năm bị hạn hán, thóc gạo rất đắt đỏ, bố mẹ phải vào rừng đào củ về ăn. Một hôm, không may củ đào được quá ít, không đủ chia cho các con. Chúng hỏi xin mẹ thì mẹ nói: "Sang bố"; xin bố thì bố nói: "Sang mẹ", thành thử hai đứa đành phải nhịn đói.
Giận bố mẹ, chúng bỏ nhà đi lang thang kiếm ăn. Thấy chỗ ngồi nóng lên, Phain biết dưới trần có việc chẳng lành. Biết có hai đứa bé bị bố mẹ bỏ đói đi lang thang, Phain bèn biến thành con rắn hổ mang và con sóc xuống cắn nhau giữa đường. Có lúc rắn hổ mang giả vờ chết, sóc gặm một loại vỏ cây phun vào tức thì rắn hổ mang sống lại. Hai đứa trẻ rất mừng. Tiếp tục đi tới mường nọ, hai đứa trẻ nghỉ lại ở một xá-la ở ngoài mường. Bấy giờ ở mường này có cô công chúa vừa mới chết, nhà vua rất buồn, loan báo cho mọi người biết, ai cứu sống được công chúa thì sẽ gả công chúa cho người đó.
Các thầy thuốc trong mường ra sức chữa chạy nhưng không một ai làm cho công chúa sống lại được. Hôm ấy có một người trong mường đi qua xá-la, hai anh em hỏi thăm công việc trong mường, biết chuyện về công chúa, chúng nhận lời cứu chữa cho công chúa. Người dân rất mừng trở về tâu với nhà vua. Có thầy thuốc ở ngoài mường nhận chữa cho công chúa. Vua liền lệnh cho vào, hai anh em nhai thứ vỏ cây đặc biệt đó rồi phun lên xác công chúa, cô liền sống trở lại. Giữ đúng lời hứa, nhà vua gả công chúa cho người anh và trao quyền trị vì mường đó cho họ. Hai anh em sống thật hạnh phúc.
Qua một thời gian, hai anh em muốn về thăm bố mẹ. Trước khi đi, người anh dặn vợ là đừng mang gói thuốc ra phơi sương vào những đêm rằm. Sau khi hai anh em đi rồi, Phain hóa phép biến cho công chúa quên mất lời dặn để lấy lại gói thuốc thần. Nàng mang gói thuốc ra phơi sương vào đêm rằm. Phain từ trên trăng xuống lấy gói thuốc đem đi mất. Người chồng trở về, công chúa kể lại sự việc cho chàng nghe. Anh lấy làm tiếc, bèn bảo các loài vật lên đánh nhau với mặt trăng. Lần thứ nhất anh sai gà đi, gà dặn:
- Ở dưới trần phải bắn súng, đánh trống đánh chiêng và hò hét để giúp sức.
Nhưng gà ra đi không trở về, nó biến thành chòm sao gồm bảy ngôi sao nhỏ nằm giữa phía đông. Người dân vùng đông bắc Thái Lan gọi chòm sao này là "chòm sao gà con" hay "sao vi".
Sau đó, anh lại sai voi lên đánh. Voi cũng mất hút và biến thành chòm sao gồm bảy ngôi sao lớn hơn chòm sao gà con.
Tiếp đến lợn được sai lên đánh nhau với Phain. Lợn cũng mất hút và biến thành chòm sao lợn, nằm ở hướng tây. Mọc vào lúc hoàng hôn, chòm sao này to, sáng, đến khoảng chín mười giờ đêm thì lặn.
Đen lượt rùa được sai đi, rùa cũng mất hút như những con vật kia, và biến thành sao rùa. Sao này lớn hơn sao lợn, mọc ở hướng đông vào lúc bình minh, khi nó lên một khoảng con sào thì trời sáng.
Cuối cùng họ sai ếch đi. ếch đánh nhau với mặt trăng thật sự. Vì vậy khi có nguyệt thực, người dân đông bắc Thái Lan tưởng ếch còn đang đánh nhau với trăng hoặc ếch đang ăn trăng nên rủ nhau hò hét đánh chiêng, đánh trống, bắn súng, gõ cây, gõ cối… để giúp sức cho ếch.