Sư tử bị bệnh, nó không thể đi ra ngoài để kiếm thức ăn. Thế là liền nói với cáo:
– Từ trước đến nay, mày luôn theo tao, giờ tao không thể ra ngoài được, mày đi bắt con Hươu về đi, tao muốn ăn nội tâm của nó, uống máu nó, nghe nói như vậy thì rất tốt cho sức khoẻ.
Cáo ta vào rừng, và nhìn thấy một con Hươu. cáo chạy lại chào hỏi Hươu và nói với Hươu rằng:
– Tôi báo cho anh một tin tốt lành nhé! Anh biết gì không, Chúa sơn lâm sư tử là bạn của tôi, hắn ta bị bệnh, sắp chết rồi, và hắn đang suy nghĩ không biết nên chọn ai kế thừa chức Chúa sơn lâm. sư tử cho rằng, Lợn rừng thì chỉ là lũ đần độn ngu ngốc, Gấu thì lười biếng vô dụng, Báo thì tàn bạo hung dữ, Hổ thì tự cao tự đại, chỉ có anh là thích hợp để làm Chúa sơn lâm. Tôi nói tin mừng này cho anh trước tiên, nếu anh tin tưởng tôi thì hãy nhanh chân đi thăm sư tử đi, nhất định anh sẽ trở thành Chúa sơn lâm.
Hươu không chút nghi ngờ lời của cáo, sung sướng đi theo vào trong hang núi. Vừa vào đến hang núi, Hươu tội nghiệp đột nhiên bị sư tử nhảy ra vồ, kéo đứt cả tai. Hươu sợ quá chạy thục mạng vào rừng. sư tử buồn lắm, nhất quyết đòi cáo phải nghĩ cách. Thế là cáo lần theo vết chân của Hươu, còn hỏi người chăn thả súc vật có nhìn thấy một con Hươu tai chảy máu hay không. Anh ta liền nói ờ ngay cánh rừng trước mặt thôi.
Cáo lại đến trước mặt Hươu. Hươu nhìn thấy cáo thì tức nổ đom đóm mắt, quát lớn:
– Đồ tồi, lại định diễn trò gì nữa đây, tao sẽ không bao giờ mắc mưu mày nữa đâu.
Cáo hỏi:
– Anh lại làm sao thế, anh bạn của tôi. Anh toàn nghi ngờ bạn tốt như thế này hay sao? sư tử tóm tai anh, chỉ là muốn thông báo với anh rằng anh đã được làm Chúa sơn lâm. Anh lại nhát như thỏ đế ấy, chạy biến đi mất. Bây giờ, sư tử đang giận anh lắm, và chắc chắn sẽ trao chức Chúa sơn lâm cho Chó sói.
– Tôi nghĩ rằng cả khu rừng này chắc sẽ không ai đồng ý. Chó sói tuyệt nhiên không xứng danh Chúa sơn lâm! Nhanh nhanh lên, có thể bây giờ vẫn còn kịp đấy! Tôi thề với anh, chắc chắn sư tử sẽ không bao giờ hại anh đâu.
Hươu con, lại một lần nữa nhẹ dạ cả tin. Nó lại theo cáo đến chỗ sư tử và bị sư tử tóm gọn, và ăn uống một bữa no nê. Cáo đứng bên cạnh theo dõi, khi tim của Hươu rơi xuống, liền mang giấu đi, coi như đây là công sức mình đáng được hưởng. Sau khi sư tử ăn uống no nê, vẫn cố tìm tim của Hươu để ăn nốt. Cáo đứng từ phía xa nói:
– Hươu không có tim đâu, ông đừng mất công tìm nữa. Nó đã hai lần đến đây rồi, đã dẫn xác đến tận miệng ông rồi, làm sao mà còn tim nữa.
Lời bàn:
Khi đã bị lừa một lần rồi thì phải biết rút kinh nghiệm, để tránh phạm sai lầm một lần nữa.