Thời phong kiến, trĩ là loại chim quý báu được vua chúa Trung Hoa ưa thích, các phái đoàn Việt Nam đi sứ bên Trung Hoa thường dâng con trĩ. Nếu không có chim trĩ còn sống thì dùng lông trĩ mà thay thế. Dắt lông trĩ sau lưng, trên mão là dấu hiệu sang trọng.
Trong khu rừng xưa kia, khi các loài chim sống trong cảnh thanh bình và trù phú, chỉ có Phượng Hoàng là lo xa và dành thời gian tích trữ thức ăn, chuẩn bị cho những ngày khó khăn. Bị cười chê, bị xa lánh, nhưng đến khi thiên tai ập đến, chính cô lại là người cứu giúp cả khu rừng.