- Trang chủ >
- Con ếch
Vào đời nhà Lê, có ông bà Trần Cao ngày rằm tháng bảy một năm nọ theo lệ thường mang vàng hương lễ vật tìm đến miếu Long Hải vương để làm lễ cầu phúc. Miếu này ở trên một ngọn núi sát bờ biển có tiếng linh thiêng. Lần này hai vợ chồng lại đưa cả con trai là Trần Sinh đi theo.
Xưa có một nhà sư xuất giá từ ngày còn tấm bé. Sư nổi tiếng chân tu lại học rộng, mọi phép sát quỷ trừ tà đều thông thạo. Một hôm Phật báo mộng cho sư biết rằng sư sẽ đắc đạo sau khi dự một cuộc thi ở Thiên đình.
Ngày xửa ngày xưa, Sa Hoàng có ba người con trai. Ba chàng hoàng tử đều rất khôi ngô tuấn tú. Họ còn rất giỏi cưỡi ngựa, săn bắn, đặc biệt là bắn cung, cho dù chim có bay cao bay xa đến thế nào, họ cũng bắn trúng.
Giếng thì sâu nên dây kéo phải dài, để kéo được gầu nước lên đến miệng giếng thì xoay xở cũng thật khó khăn. Mặt trời chẳng thể rọi xuống lòng giếng để soi chiếu ánh sáng trên mặt nước được, tuy thế nước vẫn trong; và đám cây xanh xoay xở với ít ánh nắng hiếm hoi đó, vẫn lớn lên giữa những kẽ đá bên thành giếng.
Họ nhà ếch cãi cọ nhau và chẳng có ai để phân xử. Chúng bèn cầu xin thượng đế cho một ông vua. Bỗng cành cây khô bên hồ gãy và rơi xuống nước. Chúng thốt lên, chạy tán loạn:
Bò đực đi ra hồ nước nó gặp lũ ếch con và vô tình giẫm phải một con, những con khác thấy vậy nhảy tõm cả xuống nước để chánh. Một chú ếch con trở về nhà với mẹ kể lại:
Nóng nực làm khô cạn hết mọi ao hồ, đầm lầy. Hai chú ếch rủ nhau đi tìm nước. Chúng nhảy tót lên thành giếng và ngồi suy nghĩ xem có nên nhảy xuống không. Ếch trẻ nói:
Một hôm chuột đến thăm ếch. Êch gặp chuột trên bờ và mời chuột về nhà mình dưới nước chơi. Chuột xuống theo nhưng gặp nước sặc nước và vất vả lắm mới sống sót mà thoát lên bờ.