- Trang chủ >
- Bà la môn
Thuở xưa, Thi Tí là vua của một nước hiệu là Diệp Ba, lấy phép chơn chánh trị vì, chẳng hề làm tổn lê dân. Vua có 4.000 quan thượng thơ, 500 thớt voi bạch, cai quản 60 tiểu bang và 800 thôn xã.
Ðọc kinh sách Phật, chúng ta thấy Đức Phật thường thuyết pháp ở "Tịnh Xá Kỳ Hoàn hay Kỳ Thọ Cấp Cô Ðộc viên" cũng thế.
Thủa xưa, trong hàng Bà La Môn có một người dâm phụ đương lúc tuổi còn xuân xanh, săc duyên đằm thắm, mà trong lòng đã mang một khối tình rất lai láng.
Vào thời Đức Phật còn tại thế, để Phật pháp được mau tróng phổ biến, ngài đã đem Chánh pháp phú chúc truyền bá cho các vị quốc vương và đại thần.
Mai hôm ấy, kinh thành Xá Vệ rộn rịp trong cảnh phố phường buổi sáng. Trên các đường lớn ngựa xe tấp nập; từng đoàn người qua lại trong những bộ áo màu sặc sỡ. Các cửa hàng đông nghẹt những người mua.
Nắng chiều ẩn vàng những căn nhà mới dựng trên bãi biển của thành Ba La Nại. Ðó là nhà của một người lái buôn giàu có.
Ðã hơn một tuần nhật rồi, vị Thánh nữ buồn rầu ủ ê, ăn không ngon miệng, ngủ không yên giấc, vì mẹ nàng vừa từ biệt cõi đời.
Tu khẩu đề đạt cao cảnh giới của người tu luyện. Người xưa có câu: "Nước đổ khó hốt, gương vỡ khó lành". Mỗi lời nói ra cũng giống như bát nước hắt đi, thật khó lòng thu hồi về được nữa… Sống ở trên đời, "tu cái miệng" là một điều đặc biệt quan trọng