- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Ngày xưa, ở một ngôi làng trên núi Kha-chi Ka-chi, có đôi vợ chồng ông già nông dân nọ. Một hôm ông già mang cuốc ra nương cuốc đất. Gần đó có một con lửng, vốn gian ác, nó đến ngồi lên phiến đá mà ông già thường ngồi nghỉ. Nó hát, trêu tức ông:
Lê Quý Đôn là vị quan thời Lê trung hưng, cũng là nhà thơ, và được mệnh danh là "nhà bác học lớn của Việt Nam trong thời phong kiến"
Thuở các vua Hùng dựng nghiệp, dân ta no ấm, đất nước thanh bình. Đến đời Hùng vương thứ 18 (tức Hùng Duệ Vương) do nhà vua chỉ sinh hai công chúa, nên về cuối, đã nhường ngôi lại cho Thục An Dương Vương.
Ông trời, vị vua tối cao của bầu trời, là chủ của Thiên đình, là người kiến tạo nên vạn vật.
Ngày xưa, ở làng kia, có một người bán muối rong tên là Chô-bây. Một lần Chô-bây đi chợ mua một túi muối, một túi đậu, một cái bánh xe nước và một cái thảm rơm - khi mỏi chân, Chô-bây sẽ ngồi nghỉ trên cái thảm rơm đấy.
Lê Trọng Thứ hồi trẻ có tên là Lê Phú Thứ, quê ở làng Duyên Hà, huyện Duyên Hà, phủ Tiên Hương, trấn Sơn Nam (nay là xã Duyên Hà, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình).
Truyền thuyết kể về người con gái Nam Xương, có tên là Vũ Thị Thiết. Sinh ra đã là người có dung hạnh vẹn toàn, chồng là Trương Sinh tính tình hay ghen.
Ngày xưa, vương quốc nọ có một ông vua kiêu ngạo, ông có bày cô con gái đẹp lộng lẫy, trong trắng, hôn nhiên. Ông ta yêu các con hết mực nhất là cô thứ bảy, nàng công chúa út. Cô ta không những đẹp hơn trong số báy chị em mà còn là người khéo nhất trong toàn vương quốc.
Truyện cổ tích kể về một con cáo đã ăn trộm lại bầy mưu rất độc ác hại người khác
Trong một khu rừng nọ, một con sếu đang đứng bên bờ sông bắt cá. Cạnh đó, một người thợ săn đang ẩn nấp trong bụi cây bên bờ sông, anh ta phát hiên ra con sếu
Người Ghana lý giải vì sao con Dơi chỉ thấy xuất hiện và đi kiếm ăn vào lúc trời tối bằng câu truyện cổ tích dưới đây.
Con cua luôn bò ngang và không có đầu nhưng vì sao cua lại không có đầu? nguyên nhân là câu truyện cổ tích của người Ghana từ rất xưa.
Truyền thuyết vào đầu thời Lê, ở miền hạ lưu sông Mã có một gia đình nông dân nghèo, họ Lê, tính tình hiền lành chất phác. Hai vợ chồng lấy nhau đã lâu mà chưa có con. Hàng ngày, họ thường đi cày thuê cuốc mướn và làm các công việc lặt vặt khác, để kiếm sống. Còn đến vụ cày cấy, thì người vợ đi cấy thuê cho các chủ ruộng giàu có trong vùng.
Sinh thời, quận công Nguyễn Mại được nhân dân coi trọng gọi ông là “Bao Công nước Việt”. Ông là quan thanh liêm, chính trực, xử kiện rất công bằng khéo léo.
Ngày xưa, vương quốc nọ có hai vợ chồng bác nông dân hiếm muộn sống dư dật trong cảnh lúa đầy bồ, gà vịt đầy sân. Nhưng họ vẫn buồn, vì không có con cái.
Truyền thuyết còn lưu lại sự tích về trạng nguyên Giáp Hải như một câu truyện thần thánh, từ việc được sinh ra đến việc gặp con gái vua Thủy Tề, kết thành phu thê.
Đôi giầy hạnh phúc là truyện cổ tích cho thấy hai mặt của niềm hạnh phúc, hạnh phúc do đi đôi giầy hay là bất hạnh khi có được điều hạnh phúc đó.
Truyền thuyết kể về ông là một nhà thơ lớn thời trần với nhiều bài thơ còn được lưu lại. Cùng với Trúc Lâm Đầu Đà Trần Nhân Tông và Pháp Loa, ông được xem là một Đại thiền sư của Việt Nam và người ta xem ông và hai vị nêu trên ngang hàng với sáu vị tổ của Thiền tông Trung Quốc hoặc 28 vị tổ của Thiền Ấn Độ.
Rapunzel là câu truyện cổ tích về một cô gái có mái tóc dài và vàng bị mụ phù thủy nhốt trên một tòa tháp cao.
Chuyện kể về Nguyễn Quán Nho (1637 - 1708) quê ở làng Văn Hà, huyện Thụy Nguyên, nay là làng Vạn Hà, xã Thiệu Hưng, huyện Thiệu Hóa - Thanh Hóa. Ông mồ côi cha từ nhỏ, nhà lại nghèo, bà mẹ ở vậy nuôi con mặc dù khi ấy tuổi hãy còn khá trẻ.