- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Tại thành phố Mosun thuộc miền bắc của Babilon (Irắc ngày nay) người Do Thái và người theo đạo Hồi đã sống hoà thuận. Song trước đây kẻ xấu vẫn hay kích động, chia rẽ để họ cãi cọ nhau.
Một người giàu có định cho người ăn xin một trăm toman (tiền Ba Tư). Ông ta nghĩ, người khốn khó như vậy chắc linh hồn ông ta sẽ không thuộc về Chúa nữa.
Có một người Do Thái giàu có sống ở làng nọ. Ông ta rất keo kiệt, chẳng bao giờ bố thí cho những người nghèo khó. Một lần có người đàn ông đến hỏi xin ông ta. Ông ta hỏi:
Một trăm năm trước ở là Pêkin có một người đàn ông Do Thái tên là Giôzép. Anh ta là một người thật thà và tốt bụng. Anh đi theo con đường của Chúa một cách thành tâm. Hai vợ chồng anh sống bằng nghề nông như mọi cư dân trong làng.
Tám mươi năm trước đây tại một làng thuộc Ba Lan có hai học trò mắc lỗi và họ mong có dịp chuộc lỗi lầm. Hai trò đều khát khao được đến vùng Eret Ixraen, mảnh đất của Chúa. Đặc biệt họ muốn tận mắt thấy mộ của vua Đavít.
Người hành khất có một con lừa. Con lừa này là tất cả gia sản của ông nên ông rất quý nó. Nhưng thật không may con vật lại chết. Người hành khất rất buồn.
Ở thành phố phía đông đất nước có một người đàn bà thông minh tên là Saphica. Chị ta có một anh chồng đần độn tên là Hanga.
Một người thợ may rất siêng năng chăm chỉ. Anh ngồi may từ sáng tới đêm khuya. Vậy mà vẫn chưa giàu có. Suốt cả ngày anh ta lẩm bẩm mỗi một câu: “Dịp may của ta đâu? Dịp may của ta đâu?”
Nhà vua là một kẻ háo sắc. Chẳng cô gái trẻ đẹp nào ông ta biết được là có thể thoát khỏi ông ta. Cũng gần cung điện của hắn có một người Do Thái khôn ngoan cùng cô vợ rất xinh.
Nhà vua trị vì vương quốc thường hay phân phát lòng từ thiện cho các thần dân nghèo khổ sống xung quang cung điện. Thời gian đó có hai người hành khất lang thang trên hè phố để xin ăn. Trên đường, họ thường đi qua cung điện của vua và vẫn nhận được lòng từ thiện.
Có một người rất giàu. Khi ông ta già yếu sắp lìa cõi đời, ông ta trăng trối với con trai:
- Con hãy thương loài vật chứ đừng thương những thằng đàn ông.
Nói xong ông trút hơi thở cuối cùng.
Người Do Thái gặp một ông lão có khuôn mặt phúc hậu và đôi mắt sáng lấp lánh. Ông lão tiết lộ rằng ông chính là tổ tiên người Do Thái, vì vậy có ước ao gì thì cứ nói để ông ban cho.
Cách đây đã lâu ở miền đất nọ có cuộc hỗn chiến khủng khiếp xảy ra. Hậu quả của nó vô cùng thảm khốc, người dân không có gì để ăn, người chết, đói ăn nhiều vô kể.
Ngày xưa, có một anh chàng mồ côi nghèo túng, anh ta rất cần cù và ngay thẳng. Một đêm, trong giấc mơ, anh thấy một ông lão hiện ra trước mặt, đặt viên kim cương vào tay anh ta và nói:
Ngày xưa, có một nhà sư khất thực, ông đi khắp nơi từ mùa xuân cho tới mùa đông, khi thì hái cỗ thuốc trong rừng, khi thì cầu nguyện ở các đám tang, và khi thì đi bắt mạch khám bệnh, mà việc chữa bệnh của ông rất thành công
Ngày xưa, trong một ngôi làng nằm cheo leo trên núi cao, có một thanh niên thừa hưởng gia sản của cha mẹ để lại gồm ngôi nhà nhỏ và một con ngựa đẹp.
Có một hoàng tử khôi ngô tuấn tú đang chăm chú nhìn hai con rắn quấn chặt lấy nhau. Bỗng nhiên một con rắn thò đầu về phía hoàng tử và nói với giọng nài nỉ:
Ngày xưa, một ông vua có ba người con trai. Họ sống trong cung điện nguy nga với khu vườn đẹp bao quanh. Trong khu vườn có cây táo cho những quả táo bằng vàng.
Ngày xưa có hai vợ chồng người thợ săn đã già mà chưa có một mụn con. Họ rất buồn vì điều đó và mong mỏi có một đứa con biết chừng nào.
Ngày xưa có ba anh em nhà kia, cha chết sớm, chẳng để lại cho gia sản gì. Họ không thể sống mãi trong túng thiếu được. Cuối cùng họ quyết định chia tay nhau mỗi người đi một phương để tìm kế sinh nhai