- Trang chủ >
- Truyện cổ tích nhân quả
Xã Nam Mẫu nằm khuất nẻo giữa một vùng đồi núi. Ở đây năm nào cũng mở hội cúng phật. Vào dịp đó Nam Mẫu bống trở nên đông vui nhộn nhịp. Người giàu từ khắp nơi kéo về dự hội rất đông.
Kỳ hội năm ấy, giữa lúc mọi người nô nức kéo nhau đi lễ, bỗng có bà cụ ăn mày từ đâu tới. Trông bà cụ thật nhếch nhác bẩn thỉu. Đi đến đâu cụ cũng thều thào:
- Tôi đói quá! Xin các ông các bà rủ lòng thương!
Ngày xưa có một người đàn bà tên là Thanh Đề rất sùng đạo Phật. Bà ta sùng Phật đến nỗi cho rằng những cơm bánh do lúa gạo người ta trồng ra ở đồng ruộng thì không thể nào tinh khiết được, nên không một thứ nào đáng đem lễ Phật. Vì thế, hằng năm bà ta trồng lúa nếp trong những cái gáo dừa đựng đất sạch. Luôn luôn bà treo cái gáo đó lên một chỗ cao vì sợ có người bước qua. Khi lúa chín, bà thận trọng rứt từng hạt một, giã nó bằng một cán dao mới tinh, rồi mới đưa nắm gạo đó đựng vào bát thờ mà dâng lên chùa.
Đây là một câu chuyện dân gian đầy cảm động và sâu sắc, kể về lòng thành bị hiểu sai, sự tham lam của con người và trên hết là tình mẫu tử thiêng liêng của Mục Liên dành cho mẹ mình – bà Thanh Đề. Câu chuyện lý giải nguồn gốc của hình ảnh chú chó ba chân, tập tục kiêng rau thơm trong chốn thiền môn, và ra đời của đại lễ Vu Lan báo hiếu.
Hãy cùng lắng nghe toàn bộ câu chuyện cổ tích kỳ bí này, với giọng kể truyền cảm và hình ảnh minh họa hấp dẫn, phù hợp cho cả người lớn và trẻ nhỏ.