- Trang chủ >
- Keo kiệt
Cách thành Vương Xá không xa có một gia đình ông Truởng giả mệnh danh là keo kiệt. Bởi vì, mặc dầu ông sở hữu tài sản kho đụn chất đống,
Khi ở nhà tiền ra, nó sáng loáng. Nó nhảy lên kêu leng keng: "Ái chà chà, thế là ta đã xông ra thế giới bao la!"
Có một người Do Thái giàu có sống ở làng nọ. Ông ta rất keo kiệt, chẳng bao giờ bố thí cho những người nghèo khó. Một lần có người đàn ông đến hỏi xin ông ta. Ông ta hỏi:
Xưa một nhà có hai anh em, người nào cũng đã có vợ và đã ở riêng. Vợ chồng người anh thì giầu có và dư tiền của, nhưng tính tình keo cúi, cay nghiệt, chẳng những không giúp ai bao giờ, lại còn tham lam vơ vét của người nữa.
Một lão keo kiệt thu góp tiền lại, đem chôn xuống đất và ngày ngày lén ra ngó xem. Anh làm công của lão rình biết, đêm đến ra đào lên và ăn trộm mất số tiền ấy
Ngày xưa, ở một nơi nọ, có hai người đàn ông keo kiệt. Một người tên Taro, một người tên Jiro. Hai người sống cạnh nhà nhau. Một ngày nọ, hai người rủ nhau đọ xem ai keo kiệt hơn.