- Trang chủ >
Warning: Undefined array key "parent_id" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/05c9e395d3c95d61c72ea386087a42d9afb9be68_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 32
Thần Đất có khi là mình rồng cho nên cũng có tên là Thổ địa Long thần. Thần thường hiện ra với hình dạng một cụ già. Thần sinh hoạt ở dưới mặt đất nhưng cũng biết hết các việc ở trên trần thế.
Thủa sơ khai, Trời tạo ra muôn vật, rồi Trời bèn chế tạo ra lúa to bằng cái đậu để nuôi người. Con người cũng không phải làm lụng khó nhọc, lúa tự nhiên mọc rồi tự nhiên tìm về nhà, người ta không phải cày cấy, gặt hái gì cả. Đến mùa lúa chín, người ta giăng một sợi giây từ đồng về nhà, lúa tự nhiên theo giây mà về đông như kiến bò.
Ngày xửa ngày xưa có một người thợ săn trẻ tuổi. Một lần chàng vào rừng đi săn, lòng vui phơi phới, vừa đi vừa thổi kèn bằng lá. Bỗng một bà lão già nua, xấu xí tới gần và nói:
Ngày xửa ngày xưa có một ông vua. Nhà vua có một người con trai còn nhỏ. Theo sao chiếu mệnh thì hoàng tử sẽ bị một con hươu húc chết khi tròn mười sáu tuổi.
Ngày xưa có một người nông dân dắt đôi bò ra đồng để cày ruộng. Vừa mới tới ruộng thì sừng bò cứ mọc dài ra mãi. Sau buổi cày, khi bác nông dân dắt bò về tới nhà, bò không thể nào chui lọt vào chuồng vì sừng quá dài.
Ngày xửa ngày xưa, có một người nhà giàu. Ông ta có một người đầy tớ chăm chỉ, tận tâm với chủ. Ngày nào cũng vậy, anh là người đầu tiên ra khỏi nhà lúc trời sáng và tới đêm khuya là người cuối cùng đi ngủ. Có việc gì nặng nhọc không ai chịu làm, anh sẵn sàng nhận mà không bao giờ ca thán. Anh luôn luôn tỏ thái độ hài lòng và vui vẻ với mọi người.
Ngày xưa có một bà mẹ có một đứa con trai bảy tuổi, đứa bé kháu khỉnh nom thật dễ thương, ai nhìn thấy cũng muốn bồng cháu lên cưng. Bà quý con hơn tất cả mọi thứ khác trên đời. Nhưng một ngày kia bỗng dưng đứa bé lăn ra bệnh, nó được chúa gọi về trời. Bà mẹ hết sức khổ tâm, bà khóc suốt ngày đêm.
Bác thợ giày và bác thợ may đi chu du thiên hạ hành nghề.
Bác thợ xay nghèo khó không có vợ con gì cả. Bác có ba gã giúp việc ở cùng nhà xay bột với bác đã nhiều năm nay.
Ngày xưa có một em bé hàng ngày mẹ cho uống sữa và ăn bánh mì. Em thường đem sữa và bánh ra sân, thấy em ra là Rắn từ trong hốc tường nhà cũng nhảy ra và chúi đầu vào bát sữa uống. Em bé rất mừng khi có Rắn cùng ngồi ăn uống. Mỗi khi không thấy Rắn ra, em liền gọi:
Thủa ấy, ở vùng đất Ba Chạ có một người phụ nữ nghèo sống cô đơn, không có chồng con gì, bà luôn mơ tưởng có một đứa con cho cửa nhà thêm vui vẻ. Đêm ấy, trong khi nằm ngủ, bà mơ thấy mình nuốt cả vầng trăng lớn vào bụng. Tỉnh dậy bà thấy khang khác trong người. Từ đó bà có thai.
Thần Ru ngủ là vị thần biết nhiều chuyện nhất trên đời, chẳng biết nhiều bằng. Ở Đan Mạch người ta còn gọi là Thần Ôtê ru ngủ. Đúng đấy Thần mà kể chuyện thì có thể mê đi được.
Có lần vào ngày đẹp trời, Chúa cùng tất cả các thần thánh cùng đi chơi, chỉ còn mỗi thánh Petrus ở lại canh cổng. Chúa dặn trong lúc chúa vắng mặt không được cho ai vào. Petrus đứng ngay cạnh cổng canh gác.
Một lúc sau có người gõ cổng. Petrus hỏi ai gõ cửa, và muốn gì. Một giọng nói nhỏ nhẹ đáp:
Đã lâu lắm rồi, hồi đó có một bác thợ may, bác có ba người con trai, mà chỉ có một con dê cái duy nhất. Nhưng vì cả nhà ăn sữa dê nên ngày ngày phải dắt dê ra đồng kiếm cỏ tốt cho nó ăn. Ba người con trai cắt lượt nhau đi chăn dê. Một hôm, người con cả dắt dê đến bãi tha ma ở cạnh nhà thờ - nơi đấy có cỏ non - để dê ăn cỏ và chạy ở đó. Chiều tối, đã đến lúc phải ...
Ngày xưa có một bá tước già sống với cậu con trai, cậu ta là một tên đần độn hết chỗ nói, chả biết làm ăn gì cả.
Ngày xửa ngày xưa, có một câu chuyện kỳ lạ về con chuột nhắt sống chung với chim sẻ và khúc dồi nướng. Chúng sống chung với nhau rất hòa thuận, ăn nên làm ra. Chúng phân công công việc khá rõ ràng, chim sẻ thì hàng ngày vào rừng kiếm củi mang về, còn chuột nhắt thì đi xách nước, nhóm lửa chất bếp và dọn bàn ăn, việc nấu nướng thì do dồi đảm nhiệm.
Hansen từ biệt mẹ lên đường. Mẹ Hansen hỏi:
- Đi đâu đấy Hansen?
Hansen đáp:
- Con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
Ngày xưa có một bác thợ xay bột nghèo khó. Nhà bác chả có gì, cả gia tài của bác chỉ có cối xay và cây táo sau nhà.
Ngày xửa ngày xưa, có nạn lợn rừng phá làng phá xóm tại một đất nước kia. Với hai chiếc răng nanh dài nhọn nó xục ủi hết cả ruộng đồng hoa màu, lúa má của nông dân, không những thế nó còn húc chết nhiều người. Nhà vua cho truyền báo trong dân, ai giải thoát cho đất nước khỏi cảnh ấy sẽ được trọng thưởng.
Rận và bọ chó cùng nhau nấu bia bằng vỏ trứng. Rận té ngã vào lửa và bị chết thiêu. Bọ chó lăn ra khóc thương bạn. Cánh cửa buồng hỏi bọ chó:
- Tại sao anh lại khóc, anh Bọ chó?