Mụt ghẻ nói tiếng người

Truyện cổ nhà Phật

Ðời Ðường vua Ý Tôn ở đất Trường An có một nhà sư mắc phải bệnh cùi, hằng ngày thất tha thất thiểu trong bộ quần áo lang thang, mặt mày khô đét, thân hình gầy còm, tay chân lở lói, ai trông thấy cũng gớm nhờm

Quỷ la sát

Truyện cổ nhà Phật

Xưa có một đoàn ca kịch kiếm ăn bằng lối diễn tuồng, họ vừa đi du lịch khắp nơi vừa diễn. Trong các vở tuồng, đặc sắc nhất là vở tuồng "Quỷ la sát" vừa rùng rợn lại vừa thích thú.

Cây đèn kỳ lạ

Truyện cổ nhà Phật

Sau lễ tiễn đưa Phật và các thầy Tỳ kheo trở về tịnh xá Kỳ Hoàn, vua A Xà Thế cùng với đình thần trở lại nội cung để dự buổi yến thân mật và bàn một vài việc cần làm thêm trong ngày đại lễ hôm ấy:

Tình thương

Truyện cổ nhà Phật

Hoàng hôn về, đem theo một ít u buồn vơ vẩn. Theo gió nam, chim nhạn bay từng đàn lẽ tẻ, đàn chim nhạn bay về trong khói sương chiều ảm đạm cánh mõi chưa tìm được chỗ trú chân trong một ngày gió bạt mưa ngàn.

Đâu là sự thật?

Truyện cổ nhà Phật

Sáng nay, trời mùa xuân quang đảng quá, những mầm non đầy nhựa đang e ấp dưới những nách thân yêu của các kẻ lá, cành cây, muôn chim đang hòa vui, reo hót những bản nhạc mừng xuân, líu lo lãnh lót.

Nhân nào quả nấy

Truyện cổ nhà Phật

Thuở nước Vua Lưu Ly cử binh mà sang đánh nước Ca Tỳ La Vệ vì thù hiềm với dòng họ Thích Ca. Họ bắt được một nhóm thiếu nữ quyến thuộc của Phật, quân lính vua Lưu Ly toan hãm hiếp. Những người này cương quyết thà chịu chết chớ không để mất trinh tiết.

Những người mù rờ voi

Truyện cổ nhà Phật

Thuở xưa, có một vị quốc vương tên là Cảnh Diện, tánh tình thuần hậu, nhân đức ít ai bằng. Về phương diện chánh trị thì Ngài thi hành những điều lợi ích cho dân chúng, và Ngài thường đem Phật pháp để giáo hóa nhân dân, nên trong thời kỳ ấy trình độ đạo đức của mọi người lên mức khá cao; vì thế từ trong triều cho đến ngoài dân sự đều đặng thái bình an lạc.

Hoàng tử Hiếu Thảo

Truyện cổ nhà Phật

Xưa có vị hoàng tử tên là Nhẫn Nhục, tướng mạo khôi ngô, trí rất thông minh, lòng rất nhân đức. Ngài đem lòng thương xót hết cả mọi người, nên rất được mọi người thương mến.

Lòng ngưỡng Mộ Phật Pháp của Vua A Dục

Truyện cổ nhà Phật

Vua A Dục trước vốn là người rất độc ác, từ khi theo đạo Phật đổi thành người rất nhân từ. Hồi mới theo đạo, vì lòng cảm mộ quá dồi dào nên mỗi khi ngự ngoài đường hễ gặp vị Tỳ kheo nào đi ngang qua, liền xuống kiệu khấu đầu lạy.

Tình thương và cừu hận

Truyện cổ nhà Phật

Trường Thọ Vương ngước nhìn ra trời đêm mù mịt. Kinh thành Ba Diệp đang ngập trong bóng tốt nặng nề. Ngoài xa, có le lói ánh lửa chắc quân thù đã hạ trại khi trời chiều, ở đồi bên kia.

Gương bố thí

Truyện cổ nhà Phật

Ngày xưa có một vị Bồ tát, nhân thấy cuộc đời vô thường cho đến cả thân mạng và của cải cũng vậy. Nên Bồ tát phát tâm dõng mãnh đem tất cả sản nghiệp của mình bố thí.

Một câu đáng giá nghìn vàng

Truyện cổ nhà Phật

Đời xưa vương quốc nọ có nhà vua muốn đi vi hành, ngài đi đến một cái chợ thì thấy một nhà triết lý treo biển giữa chợ nói: "Ai chịu mất một trăm lạng vàng thì sẽ dạy cho một bài học rất hay!".

Đôi mắt thái tử Câu Na La

Truyện cổ nhà Phật

Thuở xưa đất nước Ấn Ðộ được trị vì bởi ông vua tên là A Dục, trị dân rất công bình phân minh. Hồi còn trẻ, tính Ngài hay giận dữ nhưng dần dần Ngài trở nên hiền từ dịa dàng.

Tỉnh giấc mơ hoa

Truyện cổ nhà Phật

Khi đàn én bốn phương đã bay về, tin xuân vui đầm ấm tràn ngập cõi trần gian. Ánh triều dương sắc vàng rực rỡ, lần lần lan rộng, phá tan màu khói sương vẩn màu sửa đục của buổi bình minh.

176 mục

Main:
Secondary:
Outline:
Footer:
Menu: