Sự thích thờ thần hổ
Sự tích thờ thần hổ còn lưu truyền nhiều ở vùng Thanh - Nghệ - Tĩnh như sau: vào thời vua An Dương Vương, người Việt còn đóng khố, cởi trần, định cư ở vùng đồng bằng và trung du, làm nghề nông và săn bắn.
Warning: Undefined array key "description" in /var/www/truyenxuatichcu/html/templates_c/bb8d881b17118fb7b71adafb98062a8372d100d1_0.file.listBlockArticles.tpl.php on line 76
Sự tích thờ thần hổ còn lưu truyền nhiều ở vùng Thanh - Nghệ - Tĩnh như sau: vào thời vua An Dương Vương, người Việt còn đóng khố, cởi trần, định cư ở vùng đồng bằng và trung du, làm nghề nông và săn bắn.
Ngày xưa, có dòng họ Điền, anh em sống với nhau từ đời nọ tới đời kia rất hòa thuận. Về sau họ này chỉ còn có 3 anh em. Ba người vẫn chung sống với nhau vui vẻ tử tế, cho đến khi người thứ hai lấy vợ. Người vợ tính tình ích kỉ, lại hay sinh sự, lắm lời, nên không khí trong gia đình không còn được như xưa. Rồi một hôm người vợ nhất quyết đòi chia gia tài của ba anh em, và bắt ép chồng đi ở riêng.
Ngày xửa ngày xưa, suốt hàng thế kỷ mọi vật bị bao trùm bởi ánh sáng rực rỡ ban ngày. Con người không biết bóng đêm là gì? Thần Mặt Trời ngạo nghễ cho rằng không có mình soi sáng thì mọi vật không thể sống. Nhưng ở trên cao ông có biết đâu, mọi sinh linh cũng đang kiệt quệ vì mất nước và thiếu sức sống khi không có giấc ngủ ngon.
Ngày xưa, có một anh chàng không có tài nghề gì cả, chỉ được cái hiền lành hay thương người. Từ lúc vợ chết, anh ta trở nên túng bấn tợn. Có dạo phải ngửa tay ăn xin. Thấy nghề này hèn hạ lại không nuôi nổi tấm thân, anh chàng mới xoay sang đi làm thuê. Nhưng chỉ làm được một ngày anh đã thấy nhọc mệt và bị chủ la mắng nhục nhã, nên lại dự định làm nghề đi câu là nghề anh cho là thong thả tự do hơn.
Ngày xưa, có hai vợ chồng nông dân hiếm hoi, cầu Trời khấn Phật mãi người vợ mới có thai, nhưng đến khi sinh ra, không phải là người mà lại là một con cóc.
Cách đây lâu đời lắm, ở Lĩnh Nam có một thủ lĩnh tên là Lộc Tục, hiệu là Kinh Dương Vương, sức khoẻ tuyệt trần, lại có tài đi lại dưới nước như đi trên cạn. Một hôm, Kinh Dương Vương đi chơi hồ Ðộng Ðình, gặp Long Nữ là con gái Long Vương, hai người kết thành vợ chồng và ít lâu sau sinh được một trai, đặt tên là Sùng Lâm.
Xưa có Trần Công là người có lòng sốt sắng. Ai có việc gì nhờ vả, ông đều sẵn sàng. Trong đời ông, ông đã từng đi lại nhiều nơi, đến đâu cũng hết lòng giúp đỡ người nguy kẻ khó mà không quản ngại.
Ngày xưa, ở huyện Hà Đông thuộc tỉnh Quảng có hai vợ chồng nhà nọ, chồng quen thói lấn lướt vợ, nhưng vợ cũng không phải tay vừa.
Ở vùng núi Tuyên Hưng có loài đười ươi có thể nói được tiếng người, người ta bắt chúng về nuôi làm cảnh tập nói một vài tiếng cho vui.
Ngày xưa trong một gia đình nọ có ba anh em trai, hai người anh thì lười biếng ích kỷ, tham lam ngược lại người con út vừa siêng năng, vừa thật thà hiếu thảo.
Ngày xưa, có một phú ông tự cho mình có tính nhẫn nại ít ai bì kịp. Phú ông có một cô con gái nhan sắc rất là xinh đẹp.
Ngày xưa, ở làng Hoa Viên, bây giờ thuộc tỉnh Hà Tĩnh, có một anh chàng tên là Hai. Lúc còn trẻ, cha mất sớm, anh chàng mặc sức chơi bời, mẹ không thể ngăn cản nổi. Hàng ngày ra đồng, anh lên một mô đất cao cùng với chúng bạn tập nhảy, tập vật.
Ngày xưa có một người sống bằng nghề ra bãi biển cố sức mò cua bắt ốc để lấy miếng ăn hàng ngày nhưng vẫn nghèo khổ quá và chẳng bao giờ no đủ cả.
Ngày xưa có bốn người đêm ngày đọc kinh niệm phật quyết tu cho thành đạo. Bốn người có bốn họ khác nhau: Hoàng, Trần, Lí, Lắm. Ba người là đàn ông, riêng người họ Lắm là con gái.
Một người con gái chung thủy, cả đời chờ đợi người yêu ra trận nhưng cuối cùng chỉ nhận lại sự đau đớn và cô đơn đến tận cùng. Từ câu chuyện ấy, người đời thương xót, và từ nơi nàng nằm xuống mọc lên một loài cây lạ - cây Trinh Nữ, với những chiếc lá rụt rè khép lại như đôi tay che mặt người con gái e thẹn và đau khổ.
Từ thuở xa xưa, người Việt ta vẫn truyền nhau câu chuyện về cây khế - nơi một con chim thần biết nói đã dạy con người bài học về lòng tham và sự nhân hậu. Hôm nay, hãy cùng nghe lại câu chuyện cổ tích quen thuộc: Sự tích cây khế - Ăn khế trả vàng.
Câu chuyện bắt đầu khi Vi Cố, một chàng trai trẻ, gặp ông lão ngồi dưới trăng đếm sách hôn nhân và cầm túi dây đỏ. Ông lão tiết lộ rằng sợi dây đỏ định mệnh sẽ kết nối những người có duyên làm vợ chồng. Vi Cố không tin ...
Ở ngôi chùa Phước Thọ vùng đất Bắc, có một ni cô xinh đẹp, tài hoa và nhân hậu. Chỉ bằng vài tờ giấy với nét chữ của mình, cô đã giúp một lão ăn mày đổi đời. Nhưng chính người lão ấy, sau này lại trở thành ân nhân cứu cô thoát khỏi tai nạn giữa chốn hiểm nguy...
Ngày xưa, ở vùng đất Sơn Tây có hai anh em nghèo khó nhưng sống hiền lành, nhân hậu. Một ngày nọ, họ gặp một ông lão ăn mày kỳ lạ - không ai ngờ rằng, đó chính là vị Thần giữ cửa kho vàng đang thử lòng người phàm...
Câu chuyện dân gian “Ngậm ngải tìm trầm” kể về lòng tham, sự phản bội và nỗi đau của một gia đình nơi miền sơn cước. Từ một tình bạn, lòng tham đã khiến con người đánh mất lương tri và cả hình hài, để rồi hóa thành núi, thành suối, thành đá - minh chứng cho bài học nhân quả muôn đời.