Truyện chum vàng chum rắn
Ngày xưa có hai vợ chồng quê nghèo đói nhưng ăn ở hiền lành và tử tế với mọi người. Một hôm, trong lúc cầy cuốc ở ngoài đồng, người chồng gặp được chum vàng. Anh lẳng lặng vùi hũ vàng lại rồi về khoe với vợ:
Tổng hợp các chuyện cổ tích hay nhất và đầy đủ nhất của Việt Nam. Là những truyện truyền miệng dân gian Việt Nam kể lại những câu chuyện tưởng tượng hoặc có thật xoay quanh một số nhân vật quen thuộc như nhân vật thông minh, ngốc nghếch, người mồ côi, người em út, người con riêng, người nghèo khổ và cả những câu chuyện kể về các con vật nói năng và hoạt động bình thường như con người.
Ngày xưa có hai vợ chồng quê nghèo đói nhưng ăn ở hiền lành và tử tế với mọi người. Một hôm, trong lúc cầy cuốc ở ngoài đồng, người chồng gặp được chum vàng. Anh lẳng lặng vùi hũ vàng lại rồi về khoe với vợ:
Ngày xưa, ở một vùng đất nọ nơi của những con sông và dòng thác gặp nhau có một buôn làng nhỏ sinh sống. Họ sống yên bình bên những nương ngô nương sắn xanh mướt núi rừng. Miền đất của những chàng trai thạo nghề săn bắn, những cô gái khéo tay dệt vải, mọi người sống gắn bó với nhau.
Ngày xưa, từ rất lâu rồi, có một chàng trai nghèo sống bên bờ biển. Ngày đó biển êm đềm, trong xanh và phẳng lặng, nước biển dịu ngọt không có những con sóng xô bờ. Chàng trai sống bằng nghề đánh cá, chàng làm việc rất chăm chỉ từ sáng sớm tới đêm khuya, những giọt mồ hôi của chàng tuôn rơi xuống biển khơi hòa cùng nhịp kéo lưới.
Xưa kia, có cặp vợ chồng nhà nọ sinh ra hẳn những mười đứa con. Cảnh con đông, sức hai vợ chồng thì có hạn, vì thế cho nên gia đình họ quanh năm suốt tháng bị thiếu đói, bữa thì nõn chuối rừng rau dại, bữa thì canh củ mài củ nâu, bữa thì măng rừng rêu suối,... Nói chung là cả nhà họ chưa từng bao giờ kiếm được đủ một bữa ăn no.
Ngày xưa, có một người họ Lý khỏe mạnh lạ thường ở làng Chèm. Đặc biệt người này có thân thể quá khổ, đo được hai trượng sáu thước bề cao. Vì thế đi đâu ai cũng kinh sợ người ta gọi là Ông Trọng.
Trong một khu rừng nọ, có một con cọp dữ và một con heo rừng hung hãn. Cọp và heo, con thì cậy có móng vuốt sắc, con thì cậy có bộ nanh dài, bắt nạt tất cả mọi loài. Các con vật đều không thể nào sống yên lành với hai con thú hung ác này được.
Tia nắng ban mai hôm nào cũng đi ngang qua cửa phòng cô bé nhưng cô bé lúc thì mải chơi, lúc mải học cho nên ít khi để ý tới nó. Căn phòng của cô bé hướng ra mảnh vườn nhỏ mà ở đó ba của cô bé đã trồng rất nhiều loài hoa như thược dược, lay ơn, trà mi, cúc trắng, những bông hoa đó vừa to lại vừa rực rỡ nhìn rất thích mắt, bàn học của cô bé sát bên cửa sổ cho nên lúc nào cũng ngát hương thơm.
Người xưa có câu: 'Khi giàu sang, chớ quên người cơ hàn. Khi hoạn nạn, mới hiểu lòng tri kỷ'. Hôm nay, mời quý vị và các bạn cùng lắng nghe câu chuyện 'Trọng Nghĩa Khinh Tài', một giai thoại tuyệt đẹp về tình bạn và nghệ thuật giúp người tinh tế của người xưa
Chuyện xảy ra đã từ ngày xửa ngày xưa. Vào một buổi trưa mùa hè, trời nắng chang chang, đàn ve rừng cất tiếng kêu inh ỏi. Có một con hoẵng đang kiếm ăn ở bên cạnh nương vừng, nghe thấy tiếng ve đột ngột cất lên thì giật thót mình.
Câu chuyện về một chàng thư sinh hiếu học được chó đá linh thiêng báo trước về vận mệnh khoa cử. Tuy nhiên, sự hống hách của người cha đã khiến vận may tiêu tan. Liệu chàng trai có thể lấy lại được công danh nhờ sự tu thân tích đức?
Cuội - một chàng trai mồ côi với trí thông minh sắc sảo nhưng lại dùng nó vào những trò lừa gạt tinh quái. Từ việc lừa chú thím, trọc phú, quan lại cho đến cả nhà vua, Cuội đã đại diện cho sự phản kháng của kẻ yếu thế nhưng cũng là bài học cảnh tỉnh về sự dối trá.
Ngày xửa ngày xưa, có một dòng họ tên là Liêu. Thật buồn, dường như có một lời nguyền phép thuật lạ khiến người trong họ cứ đến tuổi ba mươi là bị lính của Diêm Vương bắt đi! 😭 Quân âm phủ cứ rình mò, chờ đợi như vậy đó.
Ngày xửa ngày xưa, có một cặp vợ chồng nhà nghèo khổ quanh năm bảo ban chăm chỉ làm lụng mà vẫn không đủ ăn. Vì thế, họ thường xuyên phải đi xin thóc gạo của những người ở cùng trong bản. Nhưng xin mãi thì mọi người cũng chán, chẳng cho nữa. Hỏi vay thì mọi người sợ hai vợ chồng sẽ chẳng có trả nên cũng không cho vay. Chỉ có mỗi một bà cụ độc thân sống ở cuối bản là bảo với hai vợ chồng:
Câu chuyện cảm động về ông lão nghèo và lòng nhân từ đã cảm hóa được Chúa Sơn Lâm, làm nên sự tích thờ Thần Hổ, nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của lòng tốt.
Tình ruột thịt, anh em là vô giá, quý hơn mọi của cải vật chất trên đời. Ngay cả loài cây cỏ vô tri còn biết buồn phiền, khô héo khi sắp phải chia lìa, thì con người càng phải biết trân trọng và giữ gìn tình thân, sự sum họp trong gia đình
Ngày xửa ngày xưa, suốt hàng thế kỷ mọi vật bị bao trùm bởi ánh sáng rực rỡ ban ngày. Con người không biết bóng đêm là gì? Thần Mặt Trời ngạo nghễ cho rằng không có mình soi sáng thì mọi vật không thể sống. Nhưng ở trên cao ông có biết đâu, mọi sinh linh cũng đang kiệt quệ vì mất nước và thiếu sức sống khi không có giấc ngủ ngon.
"Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng ven sông hiền hòa của đất Việt, có một chàng trai chất phác, lương thiện. Cuộc đời anh nghèo túng, nhưng tấm lòng anh lại rộng mở. Chính tấm lòng ấy đã dệt nên một câu chuyện kỳ diệu nhưng cũng đầy cay đắng, về luật nhân quả và đạo lý ở đời: Cứu Vật Vật Trả Ân, Cứu Nhân Nhân Trả Oán.
Câu chuyện kể về một chàng thư sinh nhân hậu, tin vào sự mầu nhiệm ở đời, đã quyết tâm cưới một cô dâu có hình hài là một con cóc sần sùi, xấu xí. Bất chấp sự chế giễu của người đời và sự phiền muộn của cha mẹ, chàng vẫn giữ trọn đạo nghĩa vợ chồng. Liệu phép màu có thực sự xảy ra? Liệu hạnh phúc có mỉm cười với người kiên định và có tấm lòng vàng?
Xưa có ông Trần Công nổi tiếng là người tốt bụng, luôn sẵn lòng giúp đỡ kẻ khó khăn. Một ngày, ông đến vùng Hạ-hòa gặp lúc đại hạn, ruộng đồng nứt nẻ, người dân lầm than. Thương xót cho họ, ông quyết tâm đi tìm Thần Mưa để xin nước.
Ngày xưa, ở huyện Hà Đông thuộc tỉnh Quảng có hai vợ chồng nhà nọ, chồng quen thói lấn lướt vợ, nhưng vợ cũng không phải tay vừa.